Học toán online - T@ THẤY

Hiển thị các bài đăng có nhãn hoc-gioi--math. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn hoc-gioi--math. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 25 tháng 5, 2021

Toán có vui?

Is Math fun?
Gần đây xuất hiện rất nhiều page, web học toán vui. Có lẽ slogan học toán vui đang mốt vì mọi người đã quá chán toán. Không chỉ các bạn học yếu môn toán chán toán, ngay cả những bạn rất giỏi toán cũng không tìm thấy niềm vui toán học.





Anh bạn tôi có cô con gái rất giỏi toán, nhưng anh lại luôn đau đầu vì câu hỏi, làm sao để con đam mê toán? Anh đau đầu vì những câu hỏi của con, đại loại, học đường tròn ngoại tiếp để làm gì?

Tôi nghĩ, đó là câu hỏi hay, mình không thể đam mê, không thể làm tốt 1 điều gì đó nếu không hiểu, mình làm để làm gì. Nhưng cách hỏi thì nghe còn hơi thụ động, giống như phó mặc hoàn toàn việc học của mình cho người dạy

Khi ai đó phát minh ra điện, nếu như tất cả đều hỏi, điện thì để làm gì?, và ngồi chờ câu trả lời của người phát minh thì có lẽ còn lâu chúng ta mới được sử dụng điện năng với vô số những tiện nghi trong nhà, còn lâu mới được ngồi lướt facebook và web như thế này  

via GIPHY

Đam mê cần từ 2 phía, nếu cứ ngồi chờ toán vui rồi mới yêu thì có thể bạn sẽ “mất nửa cuộc đời” , biết đâu phải yêu toán mới thấy được toán vui. Nên sứ mệnh của người dạy, có lẽ là giúp những bạn quyết định yêu toán thấy toán vui!


Thứ Năm, 20 tháng 5, 2021

TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

Có lẽ mỗi chúng ta đều thuộc lòng câu nói đã trở thành khẩu hiệu trong trường học của nhiều thế hệ học sinh Việt nam, chúng ta đến trường phải biết lễ phép, phải học đạo đức trước khi học kiến thức, văn hóa

Cách hiểu "cũ", cách hiểu "mới"

Tôi cũng đã từng hiểu như vậy, chỉ hiểu như vậy, cho đến ngày tôi chợt nhận ra, câu nói này còn có 1 cách hiểu khác, hoàn toàn mới mẻ đối với tôi. Không thể nói cách hiểu trên là sai, nhưng nó chưa đủ, tiên học lễ hậu học văn là cho từng môn học, toán, văn hay bất kỳ môn học nào khác, kinh tế, kỹ thuật hay bất kỳ lĩnh vực nào khác…

Tien-hoc-le

Trong cách hiểu cũ, chúng ta thường hiểu chữ lễ với nghĩa trong các từ lễ phép, lễ độ... tức là liên quan đến đạo đức, chữ văn thì tôi không chắc, riêng tôi thì liên tưởng đến môn văn, hoặc văn chương, nghĩa là liên quan đến kiến thức, văn hóa

Trong cách hiểu mới, chữ lễ tôi lấy nghĩa trong từ nghi lễ, tức là phép tắc, quy tắc hay công thức, chữ văn tôi lấy nghĩa trong từ thiên văn, mà văn trong thiên văn thì cũng tương đồng với lý trong địa lý, là quy luật muôn đời, là bản chất, tức là những cái nền tảng để xây dựng nên những quy tắc và công thức

Cách dạy "mới", cách học "mới"

Với cách hiểu mới, tiên học lễ hậu học văn là nói về cách học, trước tiên ta học để biết quy tắc, công thức, rồi sau phải học để biết nguồn gốc và ý nghĩa của chúng. Nếu lấy đây là tiêu chuẩn để đánh giá việc dạy và học thì có thể thấy, khi chỉ dạy công thức là người dạy mới làm được 1 phần công việc của mình, phần dễ nhất, còn người học mới nhận được 1 phần kiến thức mình cần, phần chóng quên nhất và khó tích lũy nhất

Sẽ rất dễ để dạy học sinh 2/3 x 5/7 = (2 x 5)/(3 x 7), quy tắc tử nhân tử - mẫu nhân mẫu, nhưng rất ít thầy cô giải thích cho các bạn tại sao lại có công thức đó, hay là giải thích 2/3 x 5/7 nghĩa là gì. Có thể các bạn nhân chia phân số nhoay nhoáy, nhưng khi gặp bài toán thực tế thì không biết phải thực hiện phép tính nào

Bài toán: 1 người đi đường đi được 3km trong 3/4 giờ, hỏi 1h người đó đi được bao nhiêu km?
Rất nhiều bạn không biết phải nhân hay chia trong trường hợp này, nhưng nếu thay 3/4 giờ bằng 3 giờ thì lập tức các bạn biết phải làm phép tính: 3 : 3 = 1km/h

Chia-phan-soSở dĩ như vậy là vì các bạn chưa thực sự hiểu nhân với 3/4 hay chia cho 3/4 nghĩa là gì. Nhân với 3 hay chia cho 3 các bạn có thể cảm nhận được bằng trực giác, nhưng nhân hay chia với 3/4 thì trực giác không giúp được các bạn, vì trong nhân với 3/4 có cả phép chia, cũng như chia cho 3/4 lại có cả phép nhân

Với nhân chia phân số đã vậy, còn với những phép tính phức tạp hơn nữa thì sao? Nếu chúng ta chỉ học công thức thì đến 1 lúc nào đó ta sẽ không hiểu nổi, học toán để làm gì? toán liên quan gì đến cuộc sống?? dù mọi bài toán đều bắt nguồn từ cuộc sống!!
Có lẽ đó cũng là lý do để người xưa nhắn nhủ chúng ta: tiên học lễ, hậu học văn

Thứ Năm, 22 tháng 4, 2021

HỌC GÌ & HỌC THẾ NÀO

Hồi học chuyên toán bọn tôi thường được/bị gọi là thợ giải toán. Không chỉ 1 thầy nói vậy. Cũng không ai lo lắm, vì nếu tất cả đều là thợ như nhau thì quan trọng nhất vẫn là điểm thi, thợ nào giải được nhiều bài hơn sẽ thắng. Nhưng thực sự trong lòng tôi rất băn khoăn, học chuyên toán ai chẳng mơ, nếu không làm nhà toán học thì ít ra cũng phải biết làm toán và ứng dụng toán, bọn tôi chỉ không biết phải học thế nào?

Hoc-gia

Học gì?

Gần đây người ta lại nói, học toán chỉ cần học cộng trừ nhân chia là đủ, còn sin, cos, khai căn…học làm gì, rất nhiều kiến thức toán học chẳng áp dụng vào đâu. Nhưng ai cũng ngầm hiểu, đấy là bản thân người học không áp dụng được vào đâu thôi chứ toán thì có vô số ứng dụng, nếu không có toán thì cũng không có điện thoại thông minh hay máy tính bảng, không có internet với rất nhiều dịch vụ tiện ích, không có 4.0 mà giờ ai cũng nhắc tới…

Vậy câu hỏi đặt ra phải là, cũng là toán nhưng sao có 1 số người ứng dụng được để làm ra tiền, trong khi số khác chỉ biết vừa đủ để tiêu tiền . Cũng giải cùng những bài toán đấy sao có người trở thành nhà toán học, có người mãi chỉ là thợ giải toán. Có phải tất cả chỉ phụ thuộc vào những tố chất trời cho của mỗi cá nhân

Học chỉ để đi thi?

Tôi vẫn còn nhớ, lúc đi du học, trong 1 bài giảng vật lý vào tiết cuối, chúng tôi đã cố lê theo thầy đến 1 công thức dài ngoằng, rồi thầy đóng gói tất cả những thứ loằng ngoằng nhất vào 1 hệ số, công thức trở nên cân đối, gọn gàng, thấy hay hay. Tưởng xong, định gấp sách vở thì thầy hỏi, ý nghĩa vật lý của hệ số này là gì. Thế có mệt không chứ 🙂

via GIPHY

Chúng ta đã quen dừng lại ở công thức, chỉ cần công thức là đủ để giải toán rồi, đâu cần phải biết ý nghĩa này nọ. Cũng như bây giờ các bạn học sinh đều biết, thể tích V của 1 thanh sắt và khối lượng m của nó là 2 đại lượng tỷ lệ thuận, m = kV. Nhưng nếu thử giải thích cho các bạn ý nghĩa vật lý của hệ số k thì các bạn sẽ nhìn thầy cô với 1 dấu hỏi to tướng, bọn em có cần biết điều đó để giải bài tập không?

Dù chỉ cần tiến thêm 1 bước, lấy trường hợp V = 1cm3, ta sẽ có (theo công thức) k = m, bằng khối lượng của 1cm3 sắt, k chính là khối lượng riêng của sắt. Nhưng không phải bạn nào cũng quan tâm. Các bạn càng không quan tâm, người ta đã phải làm thực nghiệm, cân đo, ghi chép, tính toán thế nào… để đi đến công thức đó.

Cũng còn 1 lý do khác khiến các bạn không quan tâm đến phương pháp thực nghiệm. 1 số bạn thấy ngay, chỉ cần cân 1cm3 sắt để biết khối lượng riêng của nó là ta có thể đi đến công thức trên, duy nhất bằng suy luận logic. Đó là vì các bạn có 1 trực giác rất tốt, nhưng đây cũng là trường hợp hiếm hoi khi ta có thể đi đến 1 công thức chỉ bằng trực giác và suy luận. Trực giác không thể mách cho ta biết phải cân đo cái gì để tính được gia tốc trọng trường, g = 10m/s^2, chúng ta không thể tìm ra nó nếu không thực nghiệm.

Có rất nhiều thứ có thể học được từ 1 bài học nhưng chúng ta chỉ chọn công thức, vì mục đích cuối cùng của chúng ta chỉ là để giải bài tập. Có rất nhiều thứ có thể học được từ 1 bài toán nhưng chúng ta chỉ cần đáp số. Chúng ta (hoặc sách giáo khoa) thường bỏ qua phần hay nhất của bài học, rồi lại hỏi, học để làm gì?

Sẽ rất khỏe nếu chúng ta chỉ cần dùng trực giác để làm mọi việc. Chúng ta rất thích phát hiện ra chân lý mà không cần động chân động tay, không cần thực nghiệm, thử và sai... Trực giác là điểm mạnh của người Việt Nam, chúng ta luôn được khen là nhanh nhạy, khéo léo, thông minh…, nhưng đấy cũng chính là điểm yếu của chúng ta, chúng ta hoặc coi trực giác là tất cả, hoặc tệ hơn, chúng ta lại không muốn dùng đến nó (chỉ cần học công thức có sẵn).

Hoc-de-thi

Việc chúng ta giải được 1 bài toán ở trường không có ý nghĩa gì cho khoa học cả, nó đã được giải từ lâu rồi, nó cũng không có ích gì cho tương lai của chúng ta cả, chúng ta sẽ không gặp lại, thời đại đã khác rồi, lợi ích trực tiếp duy nhất có thể từ việc đó là điểm số trong các kỳ thi.

Học như thế nào?

Vậy nên đừng hỏi, học toán, học cái này cái kia để làm gì, những câu hỏi như vậy sẽ che khuất 1 lợi ích “gián tiếp” nhưng vô cùng to lớn, chúng ta học là học phương pháp tư duy, là cái còn đọng lại sau khi ta đã quên hết những bài toán đã giải, là cái giúp chúng ta sắp xếp lại toàn bộ kiến thức 1 cách hệ thống, ngăn nắp.

Chúng ta học để biết cách thiết kế và thực hành thí nghiệm, biết phân tích, liên tưởng, biết đặt câu hỏi tại sao…để nhận biết sự khác nhau, để liên kết những cái giống nhau (trong những cái khác nhau), để làm rõ, thu hẹp vấn đề, hoặc khái quát, mở rộng vấn đề... Càng nhiều phân tích, liên tưởng, càng nhiều tại sao càng tốt, chúng ta sẽ cho trực giác cơ hội thể hiện bằng cách đặt nó vào vị trí thuận tiện nhất, rồi nó sẽ cho ta biết phải làm thế nào. Trực giác, dù sắc sảo đến đâu, vẫn cần có cơ hội để ngộ ra 1 điều gì đó.

Nếu chúng ta học như vậy thì kiến thức có được sẽ dễ dàng ứng dụng vào cuộc sống. Tôi gọi nó là kiến thức nền, nó sẽ còn mãi ngay cả khi ta đã ngừng làm toán. Kiến thức nền không phải là triết học, kinh tế học hay 1 môn học nào đó, chúng ta có thể có được nó khi học có phương pháp 1 môn học bất kỳ. Ngược lại, ta có thể học rất nhiều môn mà vẫn không có nó. Tôi tin rằng, ở tầng đủ sâu, kiến thức nền nhận được sẽ là như nhau khi ta học các môn học khác nhau. Cũng có nghĩa là kiến thức đó có thể áp dụng trong mọi lĩnh vực.

Hoc-gi-2

Học để có kiến thức nền đòi hỏi nhiều thời gian, tâm sức hơn, nhưng khi đã vượt qua được giai đoạn đầu, khi đã có 1 lượng kiến thức nhất định thì việc học sẽ nhàn nhã mà hiệu quả hơn rất nhiều. Khi đó chúng ta hoàn toàn có thể tiếp tục với môn học thứ 2, thứ 3…

Tôi nghĩ các bạn học sinh không nên học 1 lúc quá nhiều thứ, học trên trường rồi về còn học thêm đủ các môn. Như thế không biết các bạn có còn đủ thời gian để học có phương pháp, dù chỉ 1 môn, vì nếu không, sau này các bạn sẽ lại hỏi, học toán để làm gì, học văn để làm gì… Chúng ta đang rất lãng phí trong dạy và học!

Riêng học toán cũng vậy, chúng ta không cần cố phải giải thật nhanh, thật nhiều, mà tốt hơn nên giải kỹ từng bài, để thấy trong từng bước ta đang áp dụng kiến thức nào đã học, có gì giống nhau trong các bài toán khác nhau, có thể mở rộng bài toán như thế nào…Làm 1 bài như vậy cũng bằng làm 2 – 3 bài khác, mà lại chỉ cần đọc 1 đề bài.
Không phải học gì, mà học thế nào mới là cái trước tiên cần bàn